“Chén trà là đầu câu chuyện” – có chén trà là các cụ nhà ta “giao tiếp” với nhau chẳng kén giai cấp, địa vị, chỉ cần cùng sở thích là có thể làm “bạn trà” bên những câu chuyện nhân tình thế thái.
Thưởng trà của nhà nho xưa là phải có bạn trà cùng chí hướng.
Nói đến văn hóa của người Việt – văn hóa của nhà nho xưa không thể nào không nhắc đến thú vui “thưởng trà” như một nghệ thuật giữa cuộc sống đời thường. Người ta luôn nhớ mãi hình ảnh những nhà nho xưa ngồi vắt chân bên tách trà cùng bạn hiền ngẫm bao sự đời.
“Pha trà, biết tâm tính
Uống trà, biết ý vị
Luận trà, biết tâm tư”
Hình ảnh làng quê thanh bình với cánh cò chao nghiêng, cùng những hoạt động thôn quê đã ăn sâu vào tiềm thức của mỗi người dân đất Việt. Sự thanh bình, an nhiên của làng quê xưa kia có chăng giờ chỉ còn trong kí ức những người lớn tuổi, kí ức về tuổi thơ êm đềm, chăn trâu cắt cỏ không gợn một chút ồn ã, xô bồ của xã hội ngày nay.